Chồng tài giỏi với mọi người, nhưng lại "kẹt" với vợ.
Ở nhà, mỗi khi chị mua gì, anh luôn càm ràm về chi phí, ngay cả gói xôi sáng cũng bị chê là lãng phí. Trong khi đó, anh lại hào phóng giúp bạn bè, cho vay tiền dù nhà hết tiền và con hết sữa. Hồi mới quen, chị hiểu hoàn cảnh khó khăn của anh nên không đòi hỏi nhiều, nhưng nhiều lúc cảm thấy tủi thân khi bạn bè được người yêu sắm sửa. Dù vậy, chị vẫn tự an ủi rằng anh nghèo, không đòi hỏi là hợp lý, và tin rằng sau này sẽ khác. Nhưng vấn đề là anh rất tiết kiệm với chị, trong khi lại sẵn sàng tiêu tiền cho bạn bè.
Khi yêu, chị luôn tin tưởng và nghĩ rằng sự hào phóng của anh với bạn bè là tốt. Nhưng sau gần 2 năm cưới, khi cuộc sống đã ổn định, chị muốn tận hưởng những điều nhỏ bé thì anh lại ngăn cản. Anh khuyên chị nấu ăn ở nhà, chọn đồ giảm giá và nói rằng mua sắm quá nhiều là thừa thãi. Chị nhận ra rằng đằng sau vẻ ga lăng của anh là một người chồng sĩ diện và tính toán. Chị chưa từng được anh đưa đi chơi trong suốt thời gian yêu, và khi gợi ý đi xem phim, anh chỉ nói rằng xem ở nhà sẽ tốt hơn.
"Em sao không lo kiếm tiền mà chỉ lo tiêu xài?" Anh chỉ ầm ừ khi chị giải thích. "Yêu đương thì thế, lấy nhau rồi đâu còn quan tâm." Anh vào phòng ôm tivi, trong khi chị rơi nước mắt vì tủi thân. Anh luôn chỉn chu, ga lăng bên ngoài nhưng chỉ đưa vợ một nửa tiền kiếm được, cho rằng như vậy là đủ. Nửa còn lại anh giữ để tiêu cho nhậu nhẹt, cà phê với bạn bè mà không quan tâm đến vợ con. Khi bạn cần tiền, anh lập tức cho vay mà không hỏi ý vợ, trong khi chị đang tiết kiệm để đổi xe. Anh luôn mang quà khi đến nhà người khác, nhưng chưa bao giờ mua cho vợ bất cứ thứ gì.
Chị Hòa cảm thấy mâu thuẫn khi chồng, anh Trung, luôn tỏ ra hào phóng và thân thiện với mọi người nhưng lại lạnh nhạt với chị. Các đồng nghiệp và em gái trong công ty thường khen ngợi anh, khiến chị cảm thấy như bị bỏ rơi. Dù chị đã cố gắng góp ý về cách chi tiêu của anh, anh chỉ biện minh rằng việc đó là cần thiết để tạo mối quan hệ. Chị cảm nhận được sự thiếu quan tâm từ chồng, và có lẽ anh cũng không thoải mái khi phải tiêu tiền cho vợ. Một hôm, vào ngày Quốc tế Phụ nữ, chị trở về nhà và thấy không khí ngập tràn hương hoa hồng, loài hoa chị yêu thích.
Khi niềm vui vừa nhen nhóm, anh hốt hoảng ngăn cản: “Em đừng động vào, hoa này để tặng đồng nghiệp.” Chị nghẹn ngào hỏi: “Vậy hoa của em đâu?” Ông chồng cười nhạt: “Em là vợ, cần gì hoa cho tốn tiền.” Chị cảm thấy tủi thân vì ngay cả sinh nhật hay kỷ niệm, chị cũng không nhận được hoa, trong khi người khác thì có. Chị tức giận nói: “Một bông hoa cũng làm anh tiếc sao? Nếu anh chỉ lo cho thiên hạ mà không quan tâm đến em, chúng ta li dị.” Nước mắt chị rơi dài, chị vào nhà để anh đứng ngơ ngác.
Chị đóng cửa phòng, tiếng kêu khiến anh giật mình, dù mọi chuyện có căng thẳng hay không.


Source: https://afamily.vn/tinh-yeu-hon-nhan/chong-si-voi-thien-ha-sieu-ket-voi-vo-20130710102050785.chn